Sinh hoạt dưới cờ và kể câu chuyện về học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh tuần 52
Trụ sở chính: Số 153 Xô Viết Nghệ Tĩnh, phường Gia Định, Thành phố Hồ Chí Minh

Thăm bệnh xá Vân Đình, tỉnh Hà Tây, Người căn dặn cán bộ bệnh xá thực hiện “Lương y như từ mẫu” (20/4/1963)
Phòng Tổ chức hành chính – Kế toán bài kể chuyện về Bác Hồ, vào sáng thứ Hai, ngày 22 tháng 12 năm 2025, với tiêu đề “Phải quan tâm đến mọi người hơn”, câu chuyện có nội dung như sau:
Hội trường Đảng Nguyễn Ái Quốc còn ở căn cứ kháng chiến Việt Bắc, một lần Bác Hồ đến dự lễ bế giảng của trường. Xuống thăm nhà bếp, Bác thấy làm cỗ có vẻ linh đình, Bác nói với đồng chí phụ trách trường: “Này, bế mạc, chứ không phải “bế bụng” đâu nhé! Kháng chiến còn khó khăn lắm đấy, các chú ạ”.
Đến bữa ăn, thấy mâm cơm chỉ có một bát, một đôi đũa, Bác hỏi: “Thế Bác ăn với ai?”. Đồng chí phụ trách gãi đầu gãi tai: “Dạ, xin để Bác ăn riêng cho tiện…”. Bác ngắt lời: “Không tiện gì cả. Thế ra các chú muốn cho Bác ăn trên ngồi chốc à?”. Và Bác đòi phải bê các món ăn của cán bộ, nhân viên nhà trường lên cho Bác xem, rồi Bác bảo kê thêm bàn ghế cho mọi người cùng ăn với Bác. Bố trí xong xuôi cả rồi, Bác mới vui vẻ, bảo mọi người: Ngồi cả vào đây, ăn chung với Bác, ăn một mình thì Bác ăn sao được? Khi Bác lên nói chuyện với các học viên, đồng chí phụ trách trường giới thiệu: “Bác Hồ sẽ huấn thị cho chúng ta”. Bác cười mà bảo rằng: “Tôi nói chuyện với các đồng chí thôi, chứ có “huấn thị” gì đâu”.
Buổi tối, Bác ở lại trường để làm việc. Các đồng chí mang đến cho Bác chiếc đèn toạ đăng rất sáng. Khoảng 9-10h tối, Bác cầm đèn đó xuống văn phòng trường và bảo rằng: “Đèn này to, tốn dầu lắm! Bác còn làm việc khuya, một chiếc đèn con thôi cũng đủ. Các đồng chí đổi cho Bác chiếc đèn khác”.
Sáng sớm hôm sau, trước khi Bác chia tay trường, đồng chí phụ trách hỏi Bác có điều gì căn dặn thêm về công việc của trường. Người nói: “Tôi chỉ mong các đồng chí đừng quan tâm đến tôi quá mà phải quan tâm đến mọi người hơn”

Ý nghĩa và Bài học kinh nghiệm
Qua câu chuyện cho chúng ta thấy trong cuộc sống khi làm việc gì cũng phải nghĩ đến mọi người, đừng vì lợi ích riêng tư mà xem nhẹ quyền lợi của người khác, phải sống tiết kiệm quan tâm chia sẽ với mọi người để ai cũng được hạnh phúc. Câu chuyện thể hiện đức tính giản dị, gần gủi với nhân dân, thể hiện tình yêu thương con người, suốt đời lo cho dân ai cũng có cơm ăn, áo mặc, ai cũng được học hành.
Là viên chức, người lao động đang làm việc tại Trung tâm chúng ta phải biết quan tâm đến đến đời sống anh chị em đồng nghiệp trong cơ quan, có tinh thần đoàn kết, hỗ trợ giúp đỡ nhau trong công việc, học tập, cùng nhau chia sẽ những khó khăn. Đối với người lao động đến công tác tại Trung tâm phải đặt lợi ích của người lao động lên trên hết, phục vụ tận tình, tránh lãng phí, quan liêu.
Sinh hoạt dưới cờ và kể chuyện về Bác Hồ vào sáng thứ hai (tuần 52)
Phòng Tổ chức hành chính – Kế toán
Người soạn: Trần Thị Hồng Thúy
Người kể: Trần Thị Hồng Thúy
Nguồn: trích trong 117 mẫu chuyện về tấm gương đạo đức của Chủ tịch Hồ Chí Minh, NXB Chính trị Quốc gia năm 2007.
Trụ sở 2: số 369 Đại lộ Bình Dương, phường Thuận Giao, Thành phố Hồ Chí Minh

Chủ tịch Hồ Chí Minh đến thăm các chiến sĩ lực lượng phòng không bảo vệ Thủ đô (25/9/1966)
Phòng Công nghệ thông tin – Truyền thông kể chuyện về Bác Hồ, vào sáng thứ Hai, ngày 22 tháng 12 năm 2025, với tiêu đề “Tấm lòng của Bác Hồ với chiến sĩ” câu chuyện có nội dung như sau:
Đối với chiến sĩ là những người hy sinh nhiều nhất cho dân tộc, Bác Hồ thường dành cho anh em sự chăm lo, săn sóc ân tình, chu đáo nhất.
Mùa đông, thương anh em chiến sĩ rét mướt ở rừng núi hay bưng biền, Bác đem tấm áo lụa của mình được đồng bào tặng, bán đấu giá để lấy tiền mua áo ấm gửi cho các chiến sĩ.
Bác thường nói: “Chiến sĩ còn đói khổ, tôi ăn ngon sao được!”. “Chiến sĩ còn rách rưới, mình mặc thế này cũng là đầy đủ lắm rồi!”.
Mùa hè năm ấy (1967), trời Hà Nội rất nóng. Sức khỏe Bác Hồ đã kém, thần kinh tuổi già cũng suy nhược, dễ bị toát mồ hôi, ướt đầm, có ngày phải thay mấy lần quần áo, có khi hong tại chỗ, rồi lại thay ngay. Bác không cho dùng máy điều hòa nhiệt độ. Bác bảo: Mùi nó hôi lắm, Bác không chịu được! (Bác không dùng nên nói vậy thôi).
Thấy trời oi bức quá, Bác nói với đồng chí Vũ Kỳ:
– Nắng nóng thế này, các chú bộ đội trực phòng không trên nóc hội trường Ba Đình thì chịu sao được? Các chú ấy có đủ nước uống không? Chú thử lên tìm hiểu xem thế nào, về cho Bác biết.
Đồng chí Vũ Kỳ lên, được biết trên đó có một tổ súng máy 14 ly 5. Ụ cát sơ sài, nếu địch bắn vào thì chỉ có hy sinh, rất nguy hiểm.
Trời nắng chói, đứng một lúc mà hoa cả mắt. Đồng chí Vũ Kỳ hỏi:
– Các đồng chí có nước ngọt uống không?
– Nước chè thường còn chưa có, lấy đâu ra nước ngọt!
Đồng chí Vũ Kỳ về nói lại với Bác, Bác gọi điện ngay cho đồng chí Văn Tiến Dũng:
– Sao các chú không lo đủ nước uống cho các chiến sĩ trực phòng không? Nghe nói ụ súng trên nóc hội trường Ba Đình rất sơ sài, chú phải lo sửa ngay để đảm bảo an toàn cho chiến sĩ trong chiến đấu!
Sau đó Bác bảo đồng chí Vũ Kỳ đi lấy sổ tiết kiệm của Bác, xem tiền tiết kiệm của Bác còn bao nhiêu.
Tại sao Bác có tiền tiết kiệm? Lương Bác cao nhất nước, nhưng hàng tháng cũng chỉ đủ tiêu. Mọi chi phí cho sinh hoạt của Bác, từ cái chổi lông gà, đều ghi vào lương cả.
Tiền tiết kiệm của Bác là do các báo trả nhuận bút cho Bác. Bác viết báo nhiều, có năm hàng trăm bài. Các báo gửi đến bao nhiêu, văn phòng đều gửi vào sổ tiết kiệm của Bác. Trong kháng chiến chống thực dân Pháp, Bác cũng đã có tiền tiết kiệm. Đến dịp tết Nguyên đán, Bác lại đem chia cho cán bộ các cơ quan chung quanh Bác, mua lợn để đón Xuân.
Đồng chí Vũ Kỳ xem sổ và báo cáo:
– Thưa Bác, còn lại tất cả hơn 25.000 đồng (lúc đó là một món tiền rất lớn, tương đương với khoảng 60 lạng vàng).
Bác bảo:
– Chú chuyển ngay số tiền đó cho Bộ Tổng tham mưu và nói: Đó là quà của Bác tặng để mua nước ngọt cho anh em chiến sĩ trực phòng không uống, không phải chỉ cho những chiến sĩ ở Ba Đình, mà cho tất cả các chiến sĩ đang trực chiến trên mâm pháo ở khắp miền Bắc. Nếu số tiền đó không đủ thì yêu cầu địa phương nào có bộ đội phòng không trực chiến góp sức vào cùng lo!
Về sau, Bộ Tư lệnh Phòng không Không quân báo cáo lại cho Văn phòng Phủ Chủ tịch biết: Số tiền của Bác đủ mua nước uống cho bộ đội phòng không, không quân được một tuần!

Ý nghĩa câu chuyện
Câu chuyện thể hiện tấm lòng nhân ái, bao la, tình thương yêu vô bờ bến của Bác đối với các chiến sĩ, luôn nghĩ về mọi người, hết lòng vì cuộc sống của mọi người. Câu chuyện còn thể hiện đức tính cần, kiệm của Bác, tiết kiệm từ cái ăn, cái mặc, đồ dùng sinh hoạt hàng ngày để giúp đỡ đồng bào trong lúc khó khan.
Bài học kinh nghiệm
Trung tâm Dịch vụ Việc làm cần đặt người lao động làm trung tâm, phục vụ tận tâm, đúng quy định. Chủ động hỗ trợ người lao động, nhất là người thất nghiệp, lao động yếu thế trong quá trình tìm việc và học nghề. Vận dụng tấm gương của Bác giúp nâng cao chất lượng phục vụ, góp phần giải quyết việc làm và ổn định an sinh xã hội.
Sinh hoạt dưới cờ và kể chuyện về Bác Hồ vào sáng thứ hai (tuần 52)
Phòng Công nghệ thông tin – Truyền thông
Người soạn: Hồ Nguyễn Phương Uyên
Người kể: Hồ Nguyễn Phương Uyên
Nguồn: (Theo 117 Chuyện kể về tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh (Ban Tuyên giáo TW, Nxb. CTQG – 2007))
Trụ sở 3: số 764 Cách Mạng Tháng Tám, phường Bà Rịa, Thành phố Hồ Chí Minh

Chủ tịch Hồ Chí Minh quàng khăn đỏ cho đại biểu thiếu nhi Thủ đô đến chúc mừng kỷ niệm 30 năm Ngày thành lập Đảng (1960)
Phòng Tổ chức hành chính – Kế toán kể chuyện về Bác Hồ, vào sáng thứ Hai, ngày 22 tháng 12 năm 2025, với tiêu đề “Bác tặng khăn quàng” câu chuyện có nội dung như sau:
Vào đầu những năm 60 của thế kỷ XX, đồng chí Xuphanuvông và đồng chí Caysỏn Phomvihản sang Hà Nội thăm Bác.
Hai đồng chí và Bác gặp nhau, tình cảm Lào – Việt vô cùng thắm thiết. Đồng chí Xuphanuvông ôm chặt Bác, hai bàn tay Hoàng thân vỗ nhẹ vào lưng Bác một hồi lâu.
Gió mùa đông bắc mới về lùa hơi lạnh vào phòng khách. Thấy Bác húng hắng ho, đồng chí Caysỏn hỏi nhỏ:
- Thưa Bác, chừng như Bác không được khỏe ạ?
Bác lại hỏi hai đồng chí:
- Ở Lào không rét như ở Việt Nam. Các đồng chí có lạnh lắm không? Sao hai đồng chí lại không choàng khăn cổ?
- Thưa, hôm sang Hà Nội, trời còn ấm…
Bác đứng dậy mở tủ lấy ra hai khăn quàng mới, rồi nói:
- Đồng chí Xuphanuvông và tôi là người già, nhiều tuổi, mỗi người một khăn quàng mới…
Bác tháo chiếc khăn đang quàng, đưa đồng chí Caysỏn:
- Bác trao khăn này để đồng chí Caysỏn quàng.
Trên đường về, đồng chí Xuphanuvông nói:
- Chà, Bác với tôi mỗi người một khăn mới. Mới như nhau.
Đồng chí Caysỏn thì gật gật đầu:
- Còn tôi, tôi “kế thừa” chiếc khăn quàng của Bác…

Ý nghĩa của câu chuyện
Câu chuyện "Bác tặng khăn quàng" mang ý nghĩa sâu sắc về tình yêu thương bao la, sự quan tâm chân thành đến mọi người và tinh thần giản dị, gần gũi của Bác, dạy chúng ta bài học về sự sẻ chia, lòng nhân ái và cách sống yêu thương, biết quan tâm đến những người xung quanh mình. Món quà nhỏ bé nhưng chứa đựng tình cảm lớn lao, thể hiện sự quan tâm sâu sắc đến sức khỏe và hạnh phúc của người khác, dù trong hoàn cảnh nào
Liên hệ thực tiễn và trong công việc
- Tập thể lãnh đạo, quản lý Trung tâm thường xuyên chỉ đạo các phòng chuyên môn cải tiến phương pháp làm việc, tiếp nhận, xử lý hồ sơ nhằm tạo điều kiện thuận lợi nhất cho người lao động, doanh nghiệp khi đến Trung tâm liên hệ công việc.
- Viên chức, người lao động Trung tâm trong quá trình thực hiện nhiệm vụ tư vấn, giới thiệu việc làm, giải quyết chế độ bảo hiểm thất nghiệp cho người lao động luôn chú trọng thái độ phục vụ tận tình, lắng nghe và chia sẻ với những khó khăn thực tế của người dân, nhất là người lao động mất việc làm. Qua đó, Trung tâm từng bước xây dựng phong cách làm việc gần dân, vì dân, góp phần nâng cao chất lượng phục vụ và uy tín của Trung tâm.
Từ câu chuyện “Bác tặng khăn quàng”, mỗi viên chức, người lao động Trung tâm cần thấm nhuần tư tưởng lấy con người làm trung tâm, làm tốt công tác chuyên môn bằng những việc làm cụ thể, giản dị nhưng chân thành; qua đó góp phần xây dựng tập thể đoàn kết, nâng cao chất lượng phục vụ nhân dân và uy tín của Trung tâm.
Sinh hoạt dưới cờ và kể chuyện về Bác Hồ vào sáng thứ hai (tuần 52)
Phòng Tổ chức hành chính – Kế toán
Người soạn: Phan Thị Lệ Thu
Người kể: Phan Thị Lệ Thu
Nguồn: (Theo 117 Chuyện kể về tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh (Ban Tuyên giáo TW, Nxb. CTQG – 2007))
