Sinh hoạt dưới cờ và kể câu chuyện về học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh tuần 46
Trụ sở chính: Số 153 Xô Viết Nghệ Tĩnh, phường Gia Định, Thành phố Hồ Chí Minh

Chủ tịch Hồ Chí Minh và Thủ tướng Phạm Văn Đồng thăm đơn vị bộ đội công binh đang diễn tập bắc cầu phao vượt sông Hồng ban đêm (5/2/1966)
Phòng Công nghệ thông tin – Truyền thông kể chuyện về Bác Hồ vào sáng thứ Hai, ngày 10 tháng 11 năm 2025, với tiêu đề “Chữ quan liêu viết như thế nào” bài kể chuyện có nội dung như sau:
Chuyện kể vào ngày 11/5/1952, Bác Hồ đến thăm và nói chuyện với học viên lớp chỉnh huấn đầu tiên của Trung ương, anh em quây quần xung quanh Bác, nghe Bác kể chuyện dặn dò. Cuối buổi Bác cầm một cái que nói:
- Các chú học đã giỏi, bây giờ Bác đố chữ này xem các chú có biết không nhé.
Anh em hưởng ứng: “Vâng ạ!”. Người nào biết tiếng Pháp, tiếng Anh, tiếng Trung thì nhẩm lại kiến thức của mình. Người chỉ biết tiếng Việt thì băn khoăn: Có chữ gì khó mà không đọc được nhỉ?
Bác vẽ một vạch ngang trên mặt đất, rồi hỏi:
- Chữ gì nào?
Cả lớp hò lên:
- Thưa Bác chữ “nhất ạ”
Bác khen:
- Giỏi đấy.
Rồi Bác lại gạch một gạch nữa dưới chữ nhất. Chưa kịp hỏi anh em đã “ồn” lên:
- Chữ “nhị” ạ.
Bác động viên:
- Giỏi lắm.
Người gạch thêm một gạch nữa dưới hai gạch cũ.
- Chữ “tam” ạ.
Bác cười:
- Khá lắm.
Rồi người vạch thêm một gạch nữa dưới chữ tam.
- Chữ gì nào?
Các vị đớ người ra. Vạch đầu tiên Bác viết vừa phải, vạch thứ hai dài hơn đã có hơi lệch một chút, vạch thứ ba dài hơn tí nữa cũng không được song song cho lắm, vạch thứ tư dài nhất có vẻ đã cong lắm rồi.
Bác giục:
- Thế nào? Các nhà “mác-xít”?

Bác lại cầm que vạch thêm một vạch, rồi 2 vạch dọc từ trên xuống, ban đầu thì thắng đứng, xuống đến vạch ngang thứ hai đã queo, vạch thứ ba thì quẹo, vạch bốn như một con giun, loằng ngoằng như cái đuôi chuột nhắt.
Bác đứng dậy:
- Chịu hết à? Có thế mà các chú không đoán ra… các chú biết cả đấy.
Rồi để que xuống đất Người giải thích:
- Chủ trương chính sách của Đảng đúng đắn…Đến tỉnh đã hơi cong, đến huyện đã tả hữu, đến xã đã sai lệch. Vì sao? Vì cán bộ không làm đúng, không nắm chắc chủ trương, đường lối, không gần gũi dân, không chịu làm đầy tớ nhân dân, mà chỉ muốn làm “quan cách mạng”. Cho nên chữ ấy là chữ “quan liêu”. Các chú không học nhưng biết mà vẫn làm. Còn cái các chú học thì các chú lại ít làm.
Học viên cả lớp đứng im và không ai bảo ai, đều suy nghĩ về những lời căn dặn của Bác.

Ý nghĩa câu chuyện
Bác đã dạy cho cán bộ thấy được tác hại của “quan liêu” cửa quyền là nguyên nhân sâu xa dẫn đến căn bệnh tham ô, lãng phí. Chỉ cần mỗi cấp hiểu sai một chút thì khi đến với nhân dân, chính sách đó không còn giá trị nữa, thậm chí còn gây hại cho dân.

Bài học kinh nghiệm
- Cán bộ, viên chức phải thường xuyên học tập, rèn luyện để nâng cao năng lực chuyên môn và phẩm chất đạo đức.
- Học Bác ở tinh thần gần dân, trọng dân, nói đi đôi với làm, để mọi chính sách của Đảng và Nhà nước thực sự “đến đúng và trúng” với người dân.
Sinh hoạt dưới cờ và kể chuyện về Bác Hồ vào sáng thứ hai (tuần 46)
Phòng Công nghệ thông tin – Truyền thông
Người soạn: Trần Dương Hóa
Người kể: Trần Dương Hóa
Nguồn: Theo 117 Chuyện kể về tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh (Ban Tuyên giáo TW, Nxb. CTQG - 2007).
Trụ sở 2: số 369 Đại lộ Bình Dương, phường Thuận Giao, Thành phố Hồ Chí Minh

Ngày 27 tháng 3 năm 1964, Hội nghị Chính trị đặc biệt do Chủ tịch Hồ Chí Minh triệu tập khai mạc tại Hội trường Ba Đình, Hà Nội
Phòng Tổ chức hành chính - Kế toán chuyện kể về Bác Hồ trong buổi chào cờ sáng thứ Hai, ngày 27 tháng 10 năm 2025, mẫu chuyện kể mang tên “Ngăn nắp và trật tự”, mẫu chuyện có nội dung như sau:
Hồi ở Pác Bó, dù sống ở trong hang đá hay trong một lán nhỏ, Bác Hồ vẫn giữ nếp sống ngăn nắp và trật tự. Đồ đạc, tài liệu Bác sắp xếp theo thứ tự riêng, cái nào ra cái đó, không bao giờ lẫn lộn. Sách, báo, tài liệu, Bác xếp để trên các bậc. Ấm chén, bút mực… cũng đều có quy định chỗ để hẳn hoi. Ai động đến là Bác biết.
Bác có một chiếc máy chữ mang từ nước ngoài về, thường vẫn dùng để đánh tài liệu. Cứ sau mỗi buổi làm việc, Bác xếp máy chữ vào một túi riêng, còn tài liệu thì bỏ vào thùng sắt đậy cẩn thận. Chả thế mà có hôm báo động, chỉ mấy phút sau Bác đã xếp xong các thứ gọn gàng. Còn đồng chí khác thì chạy tới chạy lui, vấp cả vào nhau. Có đồng chí, thứ cần thiết thì không mang đi, thứ không cần thì lại lấy. Thấy thế, Bác nhẹ nhàng bảo:
– Gọn gàng, ngăn nắp cũng là một cách bảo mật. Khi hoạt động bí mật cũng như trong nếp sống hàng ngày của người cán bộ các chú phải thường xuyên chú ý rèn luyện.
Sau này, khi về sống ở Hà Nội, Bác vẫn giữ nếp sống gọn gàng, ngăn nắp ấy. Trên bàn làm việc của Bác dưới nhà sàn, ngày nào cũng vậy, sau giờ buổi sáng, trước lúc sang ăn cơm, Bác đều xếp tài liệu, sách vở ngay ngắn. Buổi chiều hết giờ làm việc, Bác mang tài liệu lên nhà, mỗi thứ để một nơi theo đúng chỗ quy định.
Một lần, đang lúc giữa trưa thì còi thành phố báo động có máy bay Mỹ đến. Bác bình tĩnh từ trên nhà đi xuống cầu thang. Nhìn thấy một số đồng chí bảo vệ tất tưởi chạy ra hầm, quần, áo, súng, đạn, balô không gọn gàng, Bác bảo:
– Các chú là bộ đội, phải bình tĩnh và luôn luôn sẵn sàng chiến đấu. Lúc có giặc cũng như khi không có giặc. Muốn vậy, trong cuộc sống hàng ngày các chú phải sống ngăn nắp, trật tự và gọn gàng.
Ý nghĩa câu chuyện
Câu chuyện thể hiện một phong thái sống khoa học, hiệu quả và có kỷ luật, giúp con người sẵn sàng ứng phó với mọi tình huống và làm việc hiệu quả hơn. Lối sống của Bác Hồ là tấm gương về sự ngăn nắp, gọn gàng trong sinh hoạt hàng ngày giúp tạo nên sự bình tĩnh, sẵn sàng và là nền tảng cho lối sống mới, văn minh và có trách nhiệm.

Bài học kinh nghiệm
Qua câu chuyện giúp chúng ta đúc kết được bài học sâu sắc về phong cách sống. Đối với mỗi viên chức, người lao động tại Trung tâm cần rèn luyện, thực hành và duy trì sự ngăn nắp và trật tự trong công việc, kỷ luật và tinh thần trách nhiệm sẽ góp phần tạo nền tảng cho sự sẵn sàng, nâng cao "Đời sống mới" và nâng cao hiệu quả công việc.
Sinh hoạt dưới cờ và kể chuyện về Bác Hồ vào sáng thứ hai (tuần 46)
Phòng Tổ chức hành chính – Kế toán
Người soạn: Trần Thị Thu Thủy
Người kể: Trần Thị Thu Thủy
Nguồn: Theo 117 Chuyện kể về tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh (Ban Tuyên giáo TW, Nxb. CTQG - 2007).
Trụ sở 3: số 764 Cách Mạng Tháng Tám, phường Bà Rịa, Thành phố Hồ Chí Minh

Chủ tịch Hồ Chí Minh và đồng chí Lê Duẩn thân mật tiếp Đoàn đại biểu công nhân khu mỏ Quảng Ninh tại Phủ Chủ tịch (15/11/1968)
Phòng Công nghệ thông tin - Truyền thông kể chuyện về Bác vào sáng thứ Hai, ngày 10 tháng 11 năm 2025, với tiêu đề “Sự phân công”, câu chuyện có nội dung như sau:
- Các cô, các chú nhiều người có đồng hồ ở đây chứ?
- Thưa Bác, có ạ!
- Các cô, các chú có thấy trên mặt đồng hồ kim giây chạy nhúc nhích suốt ngày đêm, kim phút di chuyển hơi chậm, kim giờ thì rề rề chuyển chỗ, chữ số nằm yên, cái máy nằm trong vỏ đồng hồ, có đúng thế không?
- Dạ, đúng ạ!
- Đó là sự phân công của bộ máy cái đồng hồ. Nếu giả sử các bộ phận ấy xin thay đổi, cái kim giấy nói: Tôi chạy thế này thì mệt quá, cho tôi chạy chậm lại hoặc nghỉ ít lâu”. Mặt số kêu lên: “Đứng mãi một chỗ chán quá, cho tôi chạy như kim giây”. Bộ máy lại nói: “Tôi làm nhiều việc mà chả ai biết đến, cho tôi làm mặt số”. Các cô, các chú thử nghĩ xem, nếu ta để các bộ phận đồng hồ làm theo ý muốn riêng của mình thì sẽ thế nào?
Cả lớp vang lên tiếng cười. Có đồng chí nói:
- Thưa Bác, như vậy không còn là đồng hồ nữa ạ!
- Trong công tác cách mạng cũng như vậy, tùy theo trình độ và yêu cầu mà Đảng và nhân dân giao nhiệm vụ. Ví dụ: Bác được Đảng và nhân dân giao nhiệm vụ làm Chủ tịch nước, đồng chí cảnh vệ lo công tác bảo vệ, đồng chí cấp dưỡng lo nấu ăn, đồng chí văn thư lo việc giấy tờ, mỗi người một việc, như vậy hợp lại mới thành công việc chung. Đó là sự phân công của tổ chức.

Liên hệ thực tiễn và trong công việc
Trung tâm Dịch vụ việc làm Thành phố Hồ Chí Minh trụ sở 3 cũng giống như một chiếc đồng hồ. Nơi mỗi cá nhân, phòng chuyên môn, bộ phận là một mắc xích không thể thiếu trong một tổ hợp tập thể. Tất cả đều có chức năng, nhiệm vụ riêng và đóng vai trò quan trọng để bộ máy chung vận hành hiệu quả.
Bài học rút ra chính là sự đoàn kết và ý thức trách nhiệm trong tập thể. Để tạo nên một mối nối vững chắc, mỗi thành viên phải thật sự nỗ lực, phát huy tốt khả năng, cùng phối hợp và hỗ trợ lẫn nhau để hoàn thành tốt nhiệm vụ chung.
Việc suy bì, tính toán thiệt hơn về quyền lợi, trách nhiệm hay lánh nặng tìm nhẹ sẽ dẫn đến mất đoàn kết nội bộ và ảnh hưởng nghiêm trọng đến mục tiêu chung của cả tập thể. Tinh thần đoàn kết chính là "chất kết dính" để mọi người không "câu nệ, cục bộ" vì lợi ích cá nhân, giúp tập thể vận hành trơn tru và đạt được thành công chung.
Sinh hoạt dưới cờ và kể chuyện về Bác Hồ vào sáng thứ hai (tuần 46)
Phòng Công nghệ thông tin – Truyền thông
Người soạn: Lê Nguyễn Ngọc Diệu
Người kể: Lê Nguyễn Ngọc Diệu
Nguồn: Theo 117 Chuyện kể về tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh (Ban Tuyên giáo TW, Nxb. CTQG - 2007).
